Jujutsu Kaisen chap 265 sẽ không có cảnh chiến đấu nào mà thay vào đó là các cuộc hội thoại giữa Yuji và Sukuna trong chính lãnh địa của Yuji.
Jujutsu Kaisen (JJK) chap 264 tiếp nối diễn biến từ chap trước, với cuộc đối đầu giữa Hana (Thiên sứ) và Sukuna. Sukuna tìm cách tiếp cận Thiên sứ, nhưng Todo can thiệp, chặn đòn tấn công của hắn. Sau đó, cả Todo và Thiên thần đều bị hạ gục, để lại Yuji đối mặt với Sukuna.
Cuộc chiến giữa Yuji và Sukuna diễn ra quyết liệt. Trong lúc giao đấu, người đọc được biết Sukuna đã lấy lại được Phản Chuyển Thuật Thức và cánh tay bị đứt của hắn đã mọc lại. Tuy nhiên, cả hai vẫn tiếp tục trao đổi đòn đánh. Sau một đoạn hồi tưởng ngắn về trận chiến giữa Satoru và Jogo, Yuji sử dụng một kỹ thuật mở rộng lãnh địa mới.
Bất ngờ, Sukuna thấy mình ở một nhà ga và cảm thấy bối rối. Yuji xuất hiện, thông báo họ sẽ đi đâu đó. Đáng chú ý, Sukuna không còn trong trạng thái hòa lẫn với Megumi nữa, mà đang hòa lẫn với Yuji. Chương kết thúc với Sukuna hoang mang về tình huống hiện tại.
Spoiler Jujutsu Kaisen chap 265
Jujutsu Kaisen chap 265 mở đầu với cảnh Yuji và Sukuna đang dạo bước qua một thành phố.
Sukuna: Cái gì thế này? Đây thật sự là lãnh địa của mi sao?
Yuji: Im đi! Ta đang tuyệt vọng đến mức chẳng biết đây là nơi nào nữa.
Yuji: Nhưng này, ta muốn có thời gian nói chuyện với ngươi. Thôi nào, hãy trò chuyện một chút đi.
Khi họ đi qua một lối đi ngầm, Yuji bắt đầu kể cho Sukuna nghe về tuổi thơ của mình.
"Ta sinh ra ở Sendai,' Yuji nói, 'nhưng sống ở đây từ khi 6 hoặc 7 tuổi cho đến khi chuyển về Sendai vì công việc của ông nội. Sau 10 năm, ta trở lại để dự đám tang bạn ông. Ta không nói dân số giảm mạnh, nhưng vẫn thấy ngạc nhiên. Ta cũng tự hỏi liệu anh chàng đó có đến dự đám tang nếu ông ta mất trước không."
Sukuna lặng im lắng nghe Yuji kể chuyện.
Yuji dẫn Sukuna đến một công viên, nơi cậu thường chơi đùa thuở nhỏ. Nhìn xung quanh, cậu nhận ra tất cả các thiết bị vui chơi đã không còn nữa. Yuji hồi tưởng: 'Có lần ta đã bị kẹt chân trong xích đu và tưởng mình sẽ chết. Nhưng giờ nghĩ lại, có lẽ lúc đó ta cũng chẳng làm được gì khác.'
Trong lúc đi dạo, Yuji bỗng chú ý đến một bông hoa bên đường.
Yuji: Này, đây là hoa Bìm biếc.
Sukuna: Đó là Cẩm Tú Cầu, thằng ngốc!
Yuji: Ta biết mà! Nhầm lẫn chút thôi. Mỗi lần chuyển đến Sendai, tôi đều thấy những bông hoa này mọc khắp nơi. Thú vị thật, không biết ai quyết định trồng loại cây nào trên đường phố nhỉ?
Khi Yuji hỏi tại sao Sukuna lại biết về chính xác đây là hoa gì, hắn nói rằng có lẽ là từ ký ức của Megumi. Sau đó Yuji nhận ra rằng Sukuna hẳn biết về tất cả những nơi này vì hắn đã ở trong cơ thể Yuji. Nhưng Sukuna lại cho rằng thật phí thời gian khi đọc được những ký ức vô ích đó.
Yuji sau đó đưa Sukuna đi bắt tôm hùm đất
Yuji: Đây, ngươi cũng thử xem sao. Hay là tên Nguyền Vương mạnh nhất cũng không bắt được cả tôm hùm đất?
Sukuna: Im đi!
Sukuna cuối cùng cũng bắt được một con nhưng họ bắt đầu cãi nhau về việc ai bắt được con tôm hùm đất ngon hơn
Sukuna: Tôm của mi nhỏ hơn.
Yuji: Của ngươi là tôm hùm đất Mỹ, của ta là tôm hùm đất Nhật Bản hiếm hơn nhiều.
Yuji: cửa hàng bách hóa này mở cửa khi ta mới khoảng 5 tuổi. Tất cả các cửa hàng độc lập đều phá sản vì nó. Ta khá buồn vì khu mua sắm đã đóng cửa nhưng ta tạm tha thứ cho họ vì có một rạp chiếu phim ở trên này.
Yuji: Nhìn chung là một vùng nông thôn xám xịt nhưng nếu di chuyển ra xa thành phố một chút thì sẽ có rất nhiều cây xanh nên đừng lo.
Sukuna: Ta chả có gì để lo lắng cả.
Yuji sau đó đưa Sukuna đến một cánh đồng
Yuji: Nhìn kìa, quả thật là "xanh ngát tận chân trời" như người ta vẫn nói. Ngày xưa, ta thường ra đây bắt châu chấu trên những cánh đồng lúa này. Nhưng dạo gần đây, ta chẳng còn thấy chúng nữa...'Không biết có phải thuốc trừ sâu đã tiến hóa hay sao nhỉ?
Yuji: Ôi chúng ta cùng bắn cung nhé!
Yuji: Ngựa thật tuyệt. Dù đã nhìn thấy chúng bao nhiêu lần, đầu của chúng vẫn luôn to hơn những gì ta nhớ. Ngày xưa, ông nội thường đưa ta đến trang trại này. Giờ nghĩ lại, ông thực sự đã chăm sóc ta như cha mẹ ruột vậy.
Yuji: Kem ở đây ngon lắm. Hôm đó ta đã dùng hết tiền tiêu vặt của mình để mua kem ở đây và đã ăn tới độ phải nôn ra ngoài.
Sukuna: Vậy là hồi đó nhà ngươi không có não à?
Yuji và Sukuna sau đó chơi bắn cung & Sukuna bắn một phát mười điểm hoàn hảo
Yuji: Chết tiệt! Ngươi thực sự không dễ thương một chút nào
Sukuna: Tất nhiên ta có nhiều kinh nghiệm hơn ngươi chứ.
Yuji: Ừ, cũng có lý. (Sukuna ở thời mà việc bắn cung còn phổ biến)
Sau đó tuyết bắt đầu rơi và Yuji kể cho Sukuna nghe về thời gian cậu tắm vào buổi sáng và cách cậu thích uống trà sữa nóng như thế nào
Yuji kể rằng vào một đêm Giáng sinh, cậu đã từng nghe thấy tiếng chuông vào ban đêm và tin rằng ông già Noel thực sự tồn tại. Chỉ để rồi phát hiện ra rằng đó chỉ là tiếng xích của một chiếc xe
Sukuna đã phát ngán với những câu chuyện của Yuji
Sukuna: Này! Nhà ngươi vào vấn đề chính đi
Yuji: Được rồi. Ta nghĩ là ta đã cho ngươi thấy hết những gì ta muốn rồi.
Sukuna: Tất cả đều lộn xộn và kinh tởm. Nhà ngươi đang cố nói gì vậy?
Yuji: Cho đến gần đây, ta vẫn tin rằng ý nghĩa của cuộc sống nằm ở việc hiểu và hoàn thành vai trò của mình. Ta nghĩ rằng khi một người chết trong lúc đang thực hiện trách nhiệm, họ có thể nói rằng mình đã ra đi một cách đúng đắn. Tuy nhiên, gần đây quan điểm của ta về điều này đã có chút thay đổi.
Yuji: Vai trò của bản thân trong cuộc sống có thể là bất cứ điều gì, từ những việc đơn giản như dắt chó đi dạo hay chăm sóc gia đình. Thậm chí, nếu không có những trách nhiệm như vậy, cuộc sống vẫn có ý nghĩa. Dù bản thân chỉ đang thực hiện những hoạt động cơ bản như ăn, ngủ và vệ sinh cá nhân, hay thậm chí cả khi đang nằm liệt giường vì bệnh tật, không kết nối với ai và không để lại dấu ấn gì, cuộc sống của bản thân vẫn có giá trị.
Yuji cho rằng giá trị của cuộc sống một người nằm ở những mảnh ký ức trôi nổi đâu đó, ngay cả khi chúng nhỏ bé hơn cả những ký ức hình thành nên một con người.
Yuji: Vấn đề không nằm ở cách một người chết, mà là ở việc ta không thể tha thứ cho những kẻ hành động như thể cuộc sống không có giá trị. Sukuna, ta không ưa ngươi.
Yuji: Tuy nhiên, con người không phải là công cụ, và vai trò của chúng ta không được định sẵn từ đầu. Dù tốt hay xấu, chúng ta không thể thực sự biết ai mới đích thực là con người. Mỗi cá nhân đều có giá trị riêng, bất kể họ là ai hay đã làm gì.
Yuji: Có thể ta là người sai. Đó là lý do tại sao tôi muốn ít nhất là đảm bảo rằng nhà ngươi phải biết về những người khác mà ngươi không thể tìm thấy giá trị ở họ ngoài chính bản thân nhà ngươi.
Sukuna: Tên nhãi, ta hiểu rõ tất cả những gì ngươi đang cố nói. Nhưng ngay cả sau khi nghe xong, ta vẫn chẳng cảm thấy gì cả. Cũng giống như cách ngươi chấp nhận sự suy tàn của thành phố vậy, chỉ đơn giản nói rằng 'Ừ, có lẽ là vậy thật. Rồi sao nào?'
Yuji: Vậy là ta đã thất bại rồi sao... đúng như ta nghĩ.
Sukuna: Phải nói rằng, sự hèn nhát của ngươi thật đáng kinh ngạc.
Yuji: Có phải cơn giận và lòng căm ghét của ngươi dành cho ta chỉ đến thế thôi sao?
Sukuna chợt nhận ra điều gì đó.
Sukuna: Thằng nhãi... có phải ngươi...Ngươi đang thương hại ta sao? Ngươi định tỏ lòng thương cảm với ta ư? (Chúng ta thấy một bức tượng Phật khi Sukuna hỏi Yuji những câu đó)
Đôi mắt Yuji bỗng trở nên đầy thù địch khi cậu tuyên bố: "Đúng vậy, Sukuna. Ta có khả năng giết ngươi. Hãy thả Fushiguro ra. Nếu ngươi quay về với ta, ta sẽ tha cho ngươi sống."
Sukuna nổi trận lôi đình khi bị Yuji đe dọa: "Có vẻ như ngươi đã nhầm lẫn lớn rồi. Ta sẽ không chỉ dừng lại ở việc xẻ thịt ngươi đâu, thằng nhãi ạ. Ta sẽ giết sạch tất cả những kẻ ngươi quan tâm và trân trọng ngay trước mắt ngươi!!"